Sẵn sàng – Chúa nhật XIX Thường niên
Chúa nhật tuần trước, Phụng vụ Lời Chúa nói với chúng ta về sự mỏng giòn của kiếp con người. Chúa nhật hôm nay, Phụng vụ gợi mở cho chúng ta một lựa chọn: giữa cảnh đời chóng qua và đầy bất ổn, chúng ta cần luôn ở trong tư thế sẵn sàng để đón tiếp Chúa, vì Người đang đến với chúng ta.
Kitô hữu tin rằng, hành trình cuộc đời là hành trình đi về vĩnh cửu. Mặc dù gắn bó với cuộc sống hôm nay, người tin Chúa vẫn luôn hướng về trời, như thánh Phaolô viết: “Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Kitô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa” (Ep 3,1). Mặc dù hướng về trời, Kitô hữu vẫn có bổn phận dấn thân xây dựng cuộc sống hiện tại, đồng thời luôn tỉnh thức sẵn sàng đón Đức Kitô trở lại trong vinh quang.
Tác giả sách Khôn Ngoan ngược dòng thời gian để suy tư về sự kiện xuất hành của người Do Thái ra khỏi Ai-cập. Sự kiện vượt qua được xác định vào khoảng thế kỷ 14 trước Công nguyên. Phải đặt mình vào bối cảnh lịch sử mới có thể hiểu được bầu không khí sôi động, hồi hộp và hy vọng của người Do Thái trong đêm Vượt qua. Khởi đi từ ông Giuse và tiếp đó là đại gia đình ông Gia-cóp, dân Do Thái đã ở đất Ai-cập trong thời gian 430 năm. Tại đất nước này, họ đã có một vinh quang huy hoàng, khi ông Giuse làm quan đệ nhị. Ông có ảnh hưởng rất lớn đối với vua Pharaô và triều đình Ai-cập. Tuy vậy, lớp bụi thời gian đã che mờ hình ảnh của ông. Người Ai-cập chẳng coi người Do Thái ra gì. Họ hành hạ và bắt người Do Thái làm nô dịch, lấy đất làm gạch để kiến thiết những công trình, với những điều kiện rất khắc nghiệt. Người Ai-cập cũng muốn thôn tính và xóa bỏ dân tộc Do Thái, nên Pharaô đã ra lệnh giết hết các con trai gốc Híp-ri từ khi lọt lòng mẹ. Môi-sen là một người được cứu thoát cách thần kỳ. Ông được nhận làm con nuôi công chúa, và ông lớn lên trong triều đình. Thiên Chúa đã tỏ mình ra cho ông, đồng thời dùng ông để giải phóng dân Do Thái khỏi ách nô lệ Ai-cập. Đêm vượt qua là một thời khắc lịch sử. Dân Do Thái tỉnh thức nai nịt gọn gàng, chuẩn bị có lệnh là xuất phát. Cuộc xuất hành khởi đầu vào ban đêm, và luôn có Thiên Chúa dẫn dắt. Người hiện diện giữa Dân Người bằng cột mây ban ngày và cột lửa ban đêm. Cuộc giải phóng dân Do Thái khỏi ách nô lệ mang tính biểu tượng cho Do Thái giáo cũng như Ki-tô giáo. Hằng năm, người Do Thái và các Giáo hội Kitô đều tưởng niệm cuộc vượt qua kỳ diệu này. Quả vậy, đức tin Kitô giáo khẳng định: ngày hôm nay Thiên Chúa vẫn dẫn dắt cuộc đời mỗi chúng ta, và những ai tỉnh thức sẵn sàng đón nhận lời giáo huấn của Chúa, sẽ tìm được niềm vui và lẽ sống cho đời mình.
“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn”. Khi nghe những lời này, người Do Thái dễ dàng liên tưởng tới biến cố xuất hành và lời Chúa truyền lệnh qua ông Môi-sê. Đức Giêsu muốn nói về một cuộc giải phóng khác. Người chính là ông Môi-sen mới, đến trần gian để giải phóng con người khỏi tội lỗi và quyền lực của ma quỷ. Cuộc đời Kitô hữu là một cuộc “canh thức” không ngừng. Phần thưởng mà Thiên Chúa là ông Chủ tối cao sẽ ban cho những đầy tớ trung tín rất lớn lao. Chúa Giêsu đã diễn tả phần thưởng ấy bằng hình ảnh ông chủ săn sóc phục vụ đầy tớ của mình. Vâng, “Chúa để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương” (Thánh vịnh đáp ca).
Tỉnh thức là gì? Tác giả thư gửi tín hữu Híp-ri giải thích: tỉnh thức là có đức tin vững vàng và lòng phó thác cậy trông nơi Thiên Chúa và thực hành tình huynh đệ đối với tha nhân. Bài đọc II hôm nay dẫn chứng đức tin kiên cường của ông Áp-ra-ham, vị Tổ phụ đáng kính của dân tộc Do Thái. Khi lên đường đến nơi Chúa sẽ chỉ, Áp-ra-ham không đòi hỏi một điều kiện nào. Ông cũng không băn khoăn thắc mắc là cuộc đời ông tương lai sẽ ra sao. Ông hoàn toàn tín thác vào tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa, và ông tin những gì Chúa hứa sẽ thành hiện thực. Nhờ đức tin và qua việc lãnh nhận Bí tích Thanh tẩy, Kitô hữu được thuộc về dân Ít-ra-en mới và là dòng dõi Áp-ra-ham trong đức tin. Giữa bối cảnh xã hội đầy nghi ngờ và ảnh hưởng bởi trào lưu tục hóa, Chúa mời gọi chúng ta hãy rà soát lại cách sống đức tin của mình, xác định đâu là đường hướng mình đang đi và đâu là niềm hy vọng của tương lai cuộc đời.
Lời mời gọi tỉnh thức sẵn sàng được Đức Giêsu nói nhiều lần trong Tin Mừng. Sở dĩ chúng ta phải tỉnh thức và sẵn sàng, vì cuộc sống trần gian luôn có cám dỗ vây bủa tư bề, mà con người lại yếu đuối và dễ mê lầm. Trong vườn Cây Dầu, khi thấy ba môn đệ đang ngủ mê man, Chúa Giêsu đã nài nỉ: “Si-môn, anh ngủ à? Anh không thức nổi một giờ sao? Anh em hãy canh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng hái nhưng thể xác lại yếu đuối”. Đôi lúc chúng ta cũng nặng trĩu những đam mê ràng buộc như vậy. Đó là những lực cản trên con đường bước theo Chúa. Tỉnh thức cầu nguyện và luôn sẵn sàng, đó là tâm thái của Kitô hữu, những người muốn theo Đức Kitô và được nên giống như Người.
+TGM Giuse Vũ Văn Thiên
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org