Môn đệ của Chúa – Chúa nhật 23 Thường niên C

02-09-2022 Chức năng bình luận bị tắt ở Môn đệ của Chúa – Chúa nhật 23 Thường niên C by

Hành trình Đức tin là hành trình theo Chúa Giêsu và trở nên môn đệ của Người. Để trở nên môn đệ đích thực, người tín hữu phải luôn rèn luyện, học hỏi và trau dồi những nhân đức mà Chúa Giêsu đề nghị. Đi theo Chúa, không hẳn lập tức đã là môn đệ Người, nhưng còn hệ tại ở việc người theo Chúa có coi Người như một chọn lựa ưu tiên và một lý tưởng duy nhất của đời mình. Trong tiếng Hán, “môn” có nghĩa là “cửa” và “đệ” có nghĩa là “em”. Đi theo Đức Giêsu, có nghĩa nhận mình là em của Người, đồng thời chấp nhận đi qua Người như qua một cửa, để bước vào một không gian mới, không gian an bình, hạnh phúc. Nhờ được cư ngụ trong khôn gian này, mà người môn đệ tìm thấy an bình và nên hoàn thiện.

Cũng có người so sánh việc theo Chúa như theo đuổi một “người tình không chân dung”. Điều đó có nghĩa, chúng ta theo Chúa Giêsu, nhưng lại không trực tiếp nhìn thấy Người bằng con mắt thể lý. Như những người đang yêu thường tương tác với nhau bằng ngôn ngữ của trái tim, người tín hữu gặp gỡ Chúa bằng con tim, bằng tình yêu cảm mến để nhận ra Người đang hiện diện trong cuộc đời. Lịch sử Giáo Hội ghi lại có những vị thánh đã đạt tới đỉnh cao của sự hoàn thiện. Các ngài sống giữa thế gian mà như đã hoàn toàn siêu thoát. Bởi lẽ các ngài đã thực sự gặp gỡ Chúa, được kết hợp thâm sâu với Ngài. Đối với các vị thánh, thiên đàng đã ở nơi trần thế, vì Thiên Chúa đang hiện diện giữa con người.

Một điều kiện rất khó khăn để theo Chúa, đó là từ bỏ. Lời mời gọi của Chúa Giêsu xem ra đi ngược với đạo hiếu và những mối tương quan gia đình thân thiết. Người đề nghị những ai theo Chúa phải “dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em và cả mạng sống của mình”. Chúng ta không chỉ đọc Kinh Thánh rời rạc một câu hay một đoạn, nhưng phải đọc trong văn mạch và toàn bộ Kinh Thánh để hiểu đúng ý nghĩa giáo huấn của Chúa. Thánh Luca đặt câu chuyện này trong bối cảnh Chúa Giêsu đang trên đường tiến về Giêrusalem, nơi có nhiều chống đối và thử thách đang chờ đợi. Ông cũng khởi đầu bằng lời dẫn nhập: “Khi ấy, có rất đông người cùng đi đường với Chúa Giêsu”. Họ đi đường cùng với Chúa, nhưng chưa chắc đã là người muốn theo Chúa. Chúng ta cũng đừng quên bối cảnh xã hội cụ thể khi Tin Mừng thánh Luca được viết ra: vào thời đó, có những người gốc Do Thái trở lại Kitô giáo. Cũng có những người dân ngoại, không tin một tôn giáo nào, xin theo Đạo. Những người này, khi chấp nhận gia nhập Giáo Hội non trẻ, họ bị gia đình ruồng bỏ, thậm chí bị đe doạ giết chết. Những người lãnh đạo Do Thái giáo đã quyết định những ai tin Chúa Giêsu thì bị đuổi ra khỏi hội đường. Chắc hẳn đã có nhiều tín hữu lo sợ rút lui và bỏ Đạo. Trong bối cảnh này, Luca nhớ lại lời giảng dạy của Chúa. Ông chứng minh cho mọi người biết, Chúa đã báo trước tình trạng này, để khuyên những người dự tòng và tân tòng hãy vững tin, vì phần thưởng Chúa ban cho người trung tín rất lớn lao. Tác giả Tin Mừng muốn trấn an các tín hữu đang bị dao động: Hãy cẩn thận, vì khi theo Thầy Giêsu phải trải qua nhiều thử thách cam go. Vậy, trước khi quyết định theo Chúa, cần cân nhắc suy tư, để chấp nhận những thử thách đó.

Chúa Giêsu không dạy những lý thuyết suông, nhưng chính Người làm gương cho chúng ta trong sự từ bỏ. Thực vậy, là Thiên Chúa cao sang, Người đã từ bỏ ngai trời để làm người như chúng ta ngoại trừ tội lỗi. Người đã nên nghèo khó vì chúng ta. Người đã vâng lời Chúa Cha và đã chấp nhận cái chết trên thập giá vì chúng ta. Chúa Giêsu là gương mẫu cho chúng ta về sự từ bỏ. Mầu nhiệm Nhập thể mà đỉnh cao là thập giá, đã nói lên sự từ bỏ đó. Ngày hôm nay, Chúa vẫn kiên nhẫn, khiêm tốn, âm thầm hiện diện trong Bí tích Thánh Thể, để ở cùng với chúng ta trên mọi nẻo đường, cho đến ngày tận thế.

Nếu người Kitô hữu hôm nay không còn bị yêu cầu từ bỏ cha mẹ, anh chị em, thì theo Chúa Giêsu vẫn là lời mời gọi buông bỏ để thực sự tự do. Quả thực, con người hôm nay bị ràng buộc tư bề, đó là những đam mê, những nết xấu, những mưu mô, những tính toán bon chen. Ngoài ra còn những ràng buộc khác như những phương tiện công nghệ, những tiện nghi. Người theo Chúa cần có sự quân bình trong cách sống và trong cách sử dụng những tiện nghi đó.

Từ bỏ chính mình, đó là một điều kiện quan trọng để trở nên môn đệ Chúa Giêsu. Thiếu sự từ bỏ chính mình, chúng ta vẫn chưa thuộc về Đức Giêsu cách trọn vẹn mà chỉ là thuộc về Người trên danh nghĩa. Đấng đáng kính, Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đã viết: “Bỏ tất cả mà chưa bỏ mình thì bạn chưa bỏ gì cả, vì chính bạn sẽ dần dần quơ góp lại những gì bạn đã bỏ trước đó” (Đường Hy vọng, số 3). Tự nguyện vác thập giá đời mình để theo Chúa không phải là một khẩu hiệu được hô vang, nhưng là những thực hành cụ thể trong mối tương quan hằng ngày. Vác thập giá trong cách âm thầm khiêm tốn chứ không ồn ào tô vẽ lấy tiếng khen. Xin trích dẫn một ý tưởng nữa cũng của Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê: “Trong một cuộc hành hương long trọng, nghìn vạn người tham gia, ai cũng muốn vác thánh giá đi tiên phong. Nhưng trong cuộc hành hương của mỗi ngày, mấy ai sẵn lòng vác thánh giá của mình? Anh hùng thinh lặng khó lắm” (ĐHV, số 171). Vâng, chúng ta sẵn sàng vác thánh giá trong cuộc rước, nhưng không mấy sẵn sàng vác thánh giá trong cuộc đời.

Bài đọc II trong Phụng vụ nêu cho chúng ta một trường họp cụ thể, đó là ông Philemon. Ông là một người khá giả đã gia nhập Kitô giáo. Ông có một người nô lệ, tên là Onêsimô. Cậu bé này đã chạy trốn khỏi nhà chủ, sau khi đã trộm cắp tài sản của ông. Sau khi chạy trốn, người này gặp thánh Phaolô và được ngài cải hoá. Osênimô đã được thánh Phaolô rửa tội. Thánh Phaolô quyết định gửi lại anh ta về với ông chủ, kèm theo lá thư rất thân tình của vị tông đồ, với lời khuyên ông Philêmôn hãy đón nhận cậu bé, không còn như một người nô lệ, nhưng như một người anh em yêu quý, thậm chí “hãy đón nhận nó như đón nhận chính tôi vậy” (câu 17). Chúng ta tưởng tượng, Philêmôn đã phải chấp nhận điều đó khó khăn như thế nào! Đức tin Kitô giáo đã xoá bỏ khoảng cách giữa chủ và nô lệ. Hơn thế nữa, Đức Ái kêu mời hãy tha thứ và đón nhận những người đã trót lầm lỗi và sám hối ăn năn, tạo cho họ cơ hội để vươn lên sau một lần lầm lỡ. Môn đệ là người từ bỏ tất những gì thuộc về mình cả nhưng lại sẵn lòng đón nhận tất cả mọi người như anh chị em thân thiết.

Tin vào Chúa không chỉ là thuộc kinh Tin Kính, nhưng là dấn thân theo Chúa bằng chính đời sống của mình. Đức Giêsu mời gọi chúng ta hãy gặp gỡ Người, và mối ưu tư của người môn đệ luôn luôn là câu tự vấn: Đối với tôi, nhân vật Giêsu có phải là một nhân vật rất quan trọng và là động lực cho hành động cũng như suy tư hằng ngày?”. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy đi từ tôn giáo đến Đức tin, tức là từ một lòng đạo đức dựa trên thói quen để gặp gỡ Chúa và gắn kết với Người.

Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn đang gọi chúng ta bước theo Người. Theo Người, không chỉ có thập giá, mà còn có niềm vui. Phần thưởng Chúa ban cho người kiên trung theo Chúa, cũng không phải chỉ ở đời sau, mà ngay cả đời này. Chúa đã hứa ban gấp trăm lần cho những ai vì Người mà sẵn sàng bỏ nhà cửa, ruộng nương, cha mẹ. Thực tế chứng minh, Chúa vẫn luôn thực hiện lời hứa ấy.

Xin Chúa cho chúng ta vững bước theo Chúa, dù con đường theo Chúa là con đường thập giá. Đấng đã vác thập giá cũng là Đấng đã phục sinh vinh quang. Hôm nay người đang cùng với chúng ta bước đi trên đường đời. Xin Chúa ban cho chúng ta sức mạnh và niềm vui trong hành trình theo Người. Amen.

+TGM Vũ Văn Thiên
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org

About the author

The author didnt add any Information to his profile yet

Bản quyền © 2012 | www.giaoxukesat.com
ĐỊA CHỈ: SỐ 1/2 - KHU PHỐ 3 - PHƯỜNG TÂN BIÊN - BIÊN HOÀ - ĐỒNG NAI

Giáo Xứ Kẻ Sặt

FREE
VIEW