Hãy làm việc này – Chúa nhật Mình và Máu Chúa Kitô

20-06-2025 0 bình luận by

Khung cảnh của bữa Tiệc ly được trình bày hết sức cảm động. Trên bàn tiệc, có rượu, có thịt, có bánh theo truyền thống Do Thái mỗi khi cử hành lễ Vượt qua. Nhưng chắc hẳn Thầy cũng như trò, chẳng còn hứng thú để thưởng thức. Chúa Giêsu mang tâm trạng xao xuyến vì Người biết “sắp đến giờ bỏ trần gian mà về cùng Cha”  (Ga 13,1). Các môn đệ thì hết sức hoang mang sợ hãi, vì bầu khí chống đối căng thẳng đến từ các thượng tế và biệt phái. Hơn nữa, họ đã nghe chính miệng Thầy khẳng định: “Này bàn tay kẻ nộp Thầy đang cùng đặt trên bàn với Thầy” (Lc 22,21); “Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy” (Ga 13,21). Chính trong khung cảnh này, Chúa Giêsu muốn thể hiện tình yêu của Người ở mức cao cả nhất như Người đã dạy: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13). Nếu tấm bánh trên bàn tiệc Vượt qua vốn chỉ là tưởng niệm biến cố Thiên Chúa giải phóng dân Do Thái khỏi ách nô lệ Ai Cập, thì nay tấm bánh này lại để tưởng niệm việc Chúa Giêsu chịu chết và sống lại. Người là Con chiên Vượt qua mới, thay thế chiên Vượt qua cũ của nghi lễ Đền thờ. Con Chiên ấy đã chịu sát tế trên cây thập giá để xóa bỏ tội lỗi trần gian.

Từ rất sớm trong lịch sử phụng vụ của Giáo hội, phần trung tâm của cử hành Thánh Thể, tức là phần “truyền phép” theo cách gọi bình dân, đã được gọi là “nghi thức tưởng niệm – Anamnèse”. Nghi thức này được thực hiện theo lệnh truyền của Đức Giêsu: “Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (Lc 22,19). Ý nghĩa của lệnh truyền này rất phong phú và sâu sắc.

Trước hết, “hãy làm việc này để nhớ đến Thầy” là cử hành nghi lễ bẻ bánh, để nhắc lại cử chỉ hy sinh của Thầy. Giáo lý công giáo dạy; qua việc hiến thân mình trở nên Bánh và máu trở thành Rượu, Chúa Giêsu đã thiết lập Bí tích Thánh Thể. Chúa muốn cho nghi lễ này được cử hành qua mọi thế hệ, để tưởng niệm cuộc hy sinh của Người, đồng thời kín múc nơi Bí tích này sức sống thần thiêng, đến nỗi người lãnh nhận được trở nên giống như Chúa và được thần linh hóa. “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy” (Ga 6,56). Mỗi khi “làm việc này” tức là cử hành bữa tiệc của Chúa, phép lạ kỳ diệu lại xảy đến. Bánh trở nên Mình và rượu trở nên Máu Chúa Giêsu, để nuôi dưỡng đời sống thiêng liêng của con người và liên kết mọi người trong tình hiệp thông.

Bí tích Thánh Thể là lời tạ ơn cao cả và linh thiêng nhất đối với Ki-tô hữu. Bởi đó mà thánh lễ hay Bí tích Thánh thể còn được gọi là “Hy tế tạ ơn – Eucharist”. Các tác giả Phúc âm thường diễn tả việc Chúa Giêsu dâng lời tạ ơn đi liền với các sự kiện liên quan tới bánh. Trước khi làm cho bánh hóa ra nhiều, “Chúa cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ…” (Lc 9,16). Cử chỉ tạ ơn này cũng được nhắc đến trong Mt 14,19; Mc 6,41;Ga 6,11. Thế rồi, trong cuộc gặp gỡ với hai môn đệ trên đường Em-mau, Người cũng làm một cử chỉ ấy (x. Lc 24,30). Qua biến cố thập giá, Chúa Giêsu dâng lời tạ ơn Thiên Chúa Cha, và xin ơn tha tội cho loài người. Loài người chúng ta còn nhiều khiếm khuyết và hữu hạn, không đáng dâng lời ca tụng tạ ơn Chúa. Nói cách khác, những lời tạ ơn thuần túy của con người không có giá trị gì trước mặt Chúa. Chúng ta mượn hy tế của Đức Giêsu, nhân danh Người để dâng lên Chúa Cha tâm tình thờ lạy, tạ ơn, và cầu xin ơn tha tội cũng như xin phúc lành. Như thế, mỗi khi cử hành Bí tích Thánh Thể, là chúng ta hiệp lời với Chúa Giêsu, kết hợp với hy tế của Người trên thập giá để tôn thờ Thiên Chúa là Đấng Tối cao.

“Hãy làm việc này để nhớ đến Thầy” còn là nghĩa cử bác ái mà các Kitô hữu dành cho nhau trong đời sống hằng ngày. Nếu Chúa Giêsu quảng đại với chúng ta như thế, thì chúng ta cũng phải sống quảng đại với nhau. Ngay từ thời sơ khai, các cộng đoàn tín hữu đã ý thức được điều này. Họ “chuyên cần nghe các tông đồ giảng dạy, luôn luôn hiệp thông với nhau, siêng năng tham dự lễ bẻ bánh, và cầu nguyện không ngừng” (Cv 2,42). Trước tình trạng lộn xộn và lạm dụng khi hội họp cử hành Bữa tiệc của Chúa, thánh Phaolô lưu ý các tín hữu Cô-rin-tô: “Khi họp nhau để dùng bữa, anh em hãy đợi nhau. Ai đói thì ăn ở nhà, kẻo anh em đến họp mà hóa ra để bị kết án” (1 Cr 11,33).

Khi có sự sẻ chia bác ái, ít sẽ trở nên nhiều, khó sẽ trở nên dễ và phép lạ sẽ xảy đến. Trong Bài Tin Mừng thánh Luca, từ một chút rất ít là năm cái bánh và hai con cá do các tông đồ mang theo, Chúa Giêsu đã nhân lên nhiều đến nỗi năm ngàn người ăn no mà vẫn còn dư. Bí tích Thánh Thể là lời mời gọi sẻ chia, giúp đỡ và quan tâm đến những người đang sống xung quanh mình. Bởi lẽ, một cách nào đó, những người nghèo cũng là những “thánh thể” đang ở bên cạnh chúng ta, vì họ cũng mang trong mình hình ảnh của Thiên Chúa, và Đức Giêsu đã tự đồng hóa với những người này.

Chúng ta hãy đến tôn thờ Thánh Thể. Nơi Bí tích này, Thiên Chúa hiện diện với loài người, thiên đàng ở giữa nơi trần thế. Nhờ lĩnh nhận Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu, con người được ăn bánh các thiên thần và được thần linh hoá, nên giống Đức Giêsu, Đấng Cứu độ chúng ta.

+TGM Giuse Vũ Văn Thiên
Nguồn: tonggiaophanhanoi.org

About the author

The author didnt add any Information to his profile yet

Bản quyền © 2012 | www.giaoxukesat.com
ĐỊA CHỈ: SỐ 1/2 - KHU PHỐ 3 - PHƯỜNG TÂN BIÊN - BIÊN HOÀ - ĐỒNG NAI

Giáo Xứ Kẻ Sặt

FREE
VIEW